Trong lúc chờ đợi buổi tọa đàm diễn ra, tôi kéo tay cô – Danielle vào một phòng học nơi có cửa sổ với tầm nhìn rộng nhất ra bờ kè, có dòng sông chảy rất chậm, SG cũng có lúc thật đỗi thanh bình và tươi mát.
Chúng tôi ngồi trên ghế giảng đường, ngắm nhìn thành phố , và tôi mở đầu về cuốn sách “Hi vọng táo bạo” của Barack Obama, cô nói rằng cô sẽ đọc nó sớm bởi anh ấy là một người “đáng mến , tầm cỡ, là tổng thống yêu thích nhất của tôi”.
Tôi nói về “Forgiving” sự tha thứ và hiền lành của người Việt đối với chiến tranh và những điều đau thương trong quá khứ, tôi nói thêm về sự tò mò của người nước ngoài vì rất nhiều lần tôi được hỏi rằng: “Sao nước bạn lại lạc quan và “welcome” cả những kẻ thù trong quá khứ đến như vậy”?
Rồi cuối cùng, chúng tôi nói về “Làm giáo dục” tôi chia sẻ với cô sự ngạc nhiên khi tìm hiểu phương pháp giáo dục của Phần Lan, nơi trẻ con không có bài tập về nhà, thi cử rất ít và đến trường với thời gian cực ngắn. Chúng tôi so sánh với những phương pháp giáo dục rất sáng tạo của Hoa kì trong đó có STEM & Montessori dành cho trẻ em. Cô bảo: “Có phải nhiều lúc bạn cảm thấy không biết phương pháp nào hay hơn, đúng hơn phải không?” Tôi trả lời: “YES”
Tôi hẹn cô ấy một ngày hội ngộ trên đất Mỹ.
Tôi thật sự hứng khởi khi được trò chuyện với cô và biết thêm rằng, chuyến đi đáng nhớ nhất của cô chính là chuyến viếng thăm Banglades, cô nói: “Những chuyến đi cho tôi mở rộng tầm nhìn ra cuộc sống đa dạng của nhiều nơi ngoài US. Cho tôi thấy phong cảnh thiên nhiên xinh đẹp nhưng điều khiến tôi lưu giữ lại chính là những cuộc gặp gỡ và trò chuyện với mọi người như tôi và bạn ngồi đây ngay lúc này”.
Trước lúc chia tay, tôi rất thích thú và dành lời khen tặng cho chiếc vòng cổ của cô ấy, Danielle giải thích rằng, “Đây là chiếc vòng cổ được tái chế lại từ chiếc máy đánh chữ thời xưa, độ tuổi của nó còn lớn hơn mấy lần tuổi bạn, và tôi cực kì yêu thích nó bởi tôi không muốn nhìn thấy thứ gì bị bỏ đi lãng phí cả”.
Ms Danielle – Associate Director of Califonia State University.
March 06.2019